"Những nghệ sĩ phương Tây ở thế kỷ XIX được mô tả như những con người đa tài nhưng cũng đa tật. Họ sống trong không khí lãng mạn, đam mê và cuồng loạn của thời đại, nhưng lại có khả năng tưởng tượng và cảm xúc sâu sắc hơn người bình thường. Họ biết cách phô diễn nỗi lòng và tư tưởng một cách tinh tế, miêu tả thiên nhiên chân xác và bóng bẩy. Họ vừa là những đại diện của nhân loại, vừa là những vì sao lấp lánh, những bông hoa rực rỡ tô điểm cho vũ trụ.
Ngay cả những nghệ sĩ nhiều tật nhất cũng có những điểm khả ái. Chateaubriand chịu nghèo để giữ thanh danh, Goethe khiêm tốn và biết ơn tiền nhân cũng như đồng thời. Điều quan trọng nhất là họ không ngừng trau giồi tài năng, cần cù làm việc suốt đời và chỉ nhắm mục tiêu là để lại cái đẹp cho thế hệ sau.
Đời nghệ sĩ thật sự đầy thách thức và khó khăn, nhưng cũng đầy sáng tạo và bất ngờ. Họ là những người đặc biệt, có khả năng biến những ý tưởng trừu tượng thành hiện thực, và để lại dấu ấn đẹp đẽ trong lòng người hâm mộ."